"Rất hay, tuyệt vời, cơ hội tấn công giành cho đội tuyển Việt Nam.. Công Vinh dứt điểm KHÔNG VÀOOOOOO"
[..">
"Đường chuyền của Minh Châu, Tài Em, rất thoáng, một pha phối hợp rất nhịp nhàng và rất thoáng đạt của các cầu thủ Việt Nam, không hề phạm lỗi, sút bóng, KHÔNG VÀO"
Hết hiệp một bố tôi bỏ đi ngủ, rồi tiếp tục bài ca HỌC SINH TRUNG BÌNH và còn lẩm bẩm "thằng Công Vinh này thì đá đấm gì, Văn Quyến không đi tù thì...", khẽ lát bố chìm trong giấc ngủ
"Minh Phương, bóng lại được tập trung cho Công Vinh bên phía tay trái.. đây là cơ hội giành cho các cậu thủ Việt Nam.. Công Vinh đã bị phạm lỗi rồi, một tình huống đi bóng bó vào trong của Công Vinh và đây có thể coi là cơ hội cuối cùng trong thời gian thi đấu chính thức của trận chung kết lượt về này... với Minh Phương đã có mặt trên sân thì chúng ta có thẻ chờ đợi ở quả đá phạt như thế này. Các CĐV, HLV Peter Reid và các thành viên của đội tuyển Thái Lan, chắc hẳn vẫn chưa thể quên được bàn thắng của Việt Thắng, sau cú đá phạt của Minh Phương, trong hiệp 2 này thì ___ đã có tới 2 lần ngăn cản những tình đi bóng nguy hiểm và có thể dẫn tới bàn thắng của Công Vinh, nhưng anh vẫn đang rất may mắn khi không phải lãnh thêm một thẻ vàng nào từ phía trọng tài Adul Basir người Singapore, đây là một cơ hội rất tốt giành cho đội tuyển VN, phút cuối cùng, phút cuối cuối cùng của thời gian đá bù giờ, cút sút phạt của Minh Phường.. VÀOOOOOOOOOOOOOOOOOO, sự thăng hoa tuyệt vời phút cuối cùng và lưới của ___ đã rung lên, còn gì ngọt nào hơn khi chiến thắng đến từ những giây cuối cùng của trận đấu... đây đây là đỉnh cao đỉnh cao của đội tuyển VN tại giải lần này sự thăng hoa tuyển vời đỉnh cao của đội tuyển VN, bóng đá VN sẽ trở thành nhà vô địch của giải đấu năm nay, hy vọng là vậy ..." - Tạ Biên Cương với ông gì đấy la đến khàn cả giọng... tôi cũng la...
Bố bật dậy, cả hai cùng la lớn... THẬT TUYỆT VỜI... bố và rất nhiều nhiều người Việt Nam đã chờ đợi giây phút này lâu rồi...
Tôi cũng nghe đâu bên phía hàng xóm.. hàng xóm của hàng xóm... cả nước Việt Nam vang lên... thật tự hào
Nhân tiện lúc này tôi xin lỗi bố về chuyện học tập và hứa rằng học kì II sẽ cố gắng hơn... đúng là THIÊN THỜI, ĐỊA LỢI, NHÂN HÒA rồi.
=======================
Còn với dự án Trình duyệt ấp ủ, cũng đã hoàn thành được kha khá... tỉ mỉ từng chức năng, dồn hết tâm huyết và chỉ mong một ngày có một ai đó sẽ sài... khả năng của tôi cũng tăng lên được chút đỉnh, với việc liên tục tham khảo các bài viết trên diễn đàn và kết bạn với nhiều cao thủ trong diễn đàn.
Kịch bản làm quen giữa các lần khá giống nhau.. đại khái như thế này
- "BUZZ!!" - tôi ấn nút buzz
- "Anh ơi, cho em làm quen nhé "
- "Ai đây nhỉ? :-?"
- "Dạ, em thấy anh trên diễn đàn kia.. em đang học lập trình.. anh giỏi ghê.. nhận em làm đệ tử đi", nhận được câu trả lời... vui lên hẳn và nhanh chóng reply
- "Thôi, tổn thọ mất, mình không đủ trình đâu ) có gì không biết thì cứ hỏi, mà bạn mấy tuổi?", hơi hụt hững mà thôi cũng không sao
- "Dạ em 13, còn anh? à e tên Quang Anh ạ, anh tên gì?"
- "Ừ anh tên Tuấn, vậy nhé,, anh bận tí.. nói chuyện sau nhé em"
Tôi cũng đoán trước câu trả lời là vậy, tôi luôn muốn tìm nhiều người hơn để học hỏi... giờ nghĩ lại cũng thấy vui vì hồi đó cũng hơi trẻ trâu một tí...
Tôi thường thức khuya tận một tới hai giờ sáng nếu như hôm sau tiết đầu là những môn không quan trọng (Mỹ thuật, âm nhạc hay GDCD). Lang thang trên mạng, có lúc thì ngồi code.. có lúc thì chat với những "cao thủ", tôi cũng khá tò mò về cuộc sống của những IT..
- "Hồi xưa anh học lập trình thế nào vậy "
- "Anh học ở trường thôi"
- "Anh học trường nào mà giỏi vậy?"
- "À, FPT em ơi"
- "Ù ui, ước gì em cũng được học Bách Khoa"
...
- "Hồi xưa anh học lập trình thế nào vậy?"
- "Anh học trên mạng thôi"
- "Anh học trường nào vậy?"
- "FU" (FPT University)
Cứ lặp đi lặp lại như thế, điều đó khiến tôi ao ước một ngày nào đó có thể vào được những trường đại học như FPT, hay Bách Khoa... nhưng nghĩ lại mình học ngu vậy. chắc chỉ học đến trung cấp là cùng.
Kể từ sau cái lần hứa với bố, tôi cũng có cố gắng học hơn kết quả là học sinh khá với điểm...Cách đây 2 giờ